Miền đất thức
Từ bước chân xưa Vua Lê ngược gió
Vết kiếm thiêng in vách đá biên cương
Sơn La ngủ giữa trăm ngàn tiếng gió
Mộng trùng trùng như gọi bóng tầm sương.
Mộc Châu mở trang thảo nguyên mây trắng
Đồi chè xanh cong nét bút tình si
Đàn bò sữa thong dong như nốt nhạc
Dải Yếm buông mấy tầng thác xuân thì.
Tà Xùa thức vầng mây trôi mê dụ
Mỗi bước chân là một bậc linh hồn
Chạm trời thấp, chạm lòng cao, chạm nhớ…
Sơn nữ chờ bên chum rượu cần thơm.
Quỳnh Nhai lặng biển hồ xanh mắt ngọc
Đà Giang trôi mang ánh sáng vô thường
Sông Mã hát bài Tình ca muôn kiếp
Lẫn kiêu hùng và cả những bi thương.
Giữa tầng mây quả ngọt tròn như ngọc
Sơn La reo mùa chín trải vô biên
Những triền dốc đầy thơm hương mận hậu
Xoài, nhãn vàng như nắng ủ trong tim.
Rừng cây trái mọc thành chân trời mới
Từ bàn tay nâu đất hóa thiên đường
Hoa, quả Sơn La mang hồn rừng xứ sở
Từ đồi cao đi khắp nẻo, muôn phương.
Không còn nữa giấc nghèo trong khe núi
Một Sơn La vươn dậy giữa sương mù
Hóa trung tâm của miền Tây Bắc thức
Thịnh vượng gieo vào từng nụ ban thu.
Đỉnh Pha Luông vời vợi lời nhắn nhủ
Mỗi bước chân là một nhịp suy tư
Đá như mắt, ngàn năm nhìn thế sự
Dõi nhân gian, hoài vọng những bến bờ.
Vân Hồ đó chiếc gương soi trời biếc
Soi nỗi người trong đục cõi nhân sinh
Mây phủ trắng như lòng ai chưa tỏ
Gió hát ru lòng đất nặng ân tình.
Cô gái Thái tóc buông dài cỏ biếc
Vòng xòe ôm cả một cõi phiêu bồng
Người lữ khách quên đường về trần thế
Say mây trời, gió núi, cõi mênh mông...
Sơn La thức giấc mơ đời hóa thật
Những ngọn đồi trỗi dậy bản trường ca
Gió vẫy gọi những bàn chân thao thức
Từ rừng xanh trỗi dậy dáng cơ đồ!
.jpg)
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!