Vào hạ, nắng chẳng còn ngập ngừng nữa, ngay từ sáng sớm nắng đã trải dài trên khắp các con phố, rong ruổi khắp đại ngàn Tây Bắc. Tiếng ve sầu lúc xôn xao cùng những cơn gió, lúc thì lẩn khuất trong những đóa bằng lăng nở rộ để mùa hạ ngăn ngắt tím đến nao lòng.
Hạ về, nhiều loài hoa đua nhau khoe sắc tím.
Khi tiếng ve cất lên cũng là lúc những cô cậu học trò gác sách vở sang một bên để vui đùa trong những ngày hạ dài. Tôi nhớ về đám bạn nghịch ngợm thuở học sinh ngày nào đội nắng hè, bắt cào cào trên những đám cỏ may, dòng Nậm La róc rách như chào đón và để chúng tôi thỏa thích lặn ngụp dưới dòng nước trong vắt, bắt những con tôm suối, rồi tha hồ lăn lộn trên những đống rơm thơm phức trải khắp cánh đồng... Nhớ nhất là thời gian cuối cấp dưới mái Trường THPT Tô Hiệu. Với tôi ngày ấy, mùa hạ là mùa của những cuộc chia tay được báo hiệu bằng nhiều loài hoa đua nhau khoe sắc tím, như vấn vương niềm nhung nhớ. Ngày đó, còn lưu lại trong cuốn sổ tay, chép vội tặng nhau những câu thơ:
Hạ tím đây rồi bạn của tôi
Đâu đây còn sót phượng hồng đôi
Xa thời kỷ niệm còn đi học
Một thoáng áo dài nhớ bâng khuâng
Tuổi học trò mơ mộng, đôi khi quên cả lời cô giảng, ánh mắt lãng đãng qua khung cửa lớp ngắm những chùm phượng rực lửa xen lẫn giữa hàng bằng lăng tím. Nhớ mãi lần tan trường, tôi đèo cô bạn diện chiếc áo dài trắng tinh khôi trên chiếc xe cà tàng, mái tóc huyền gài bông bằng lăng tím, hình ảnh thơ mộng đó, còn được nhắc lại mãi trong những cuộc hẹn họp lớp khi hạ sang... Và chắc hẳn, trong cuộc đời ai cũng luôn nhớ giây phút chia tay thầy cô, bạn bè, chia tay mái trường thân yêu nhiều lưu luyến. Lũ học trò chúng tôi ngày đó vội vàng trao nhau những dòng lưu bút màu mực tím với những hoài bão tương lai, trong các cuốn sổ tay chẳng thể thiếu cánh bằng lăng ép vội cùng những câu ngôn tình đầy lãng mạn. Để rồi đêm về mang cả màu tím vào trong giấc mơ.
Hạ tím đâu rồi nét kiêu sa
Một màu mực tím đẹp thướt tha
Lưu bút tuổi hồng ôi màu tím
Nỗi nhớ trong lòng sắc tím ơi
Mùa thi đến... rồi hạ tím cũng tan dần theo mùa thi, để lại lớp học vắng lặng, sân trường đơn chiếc. Ánh lửa của phượng vỹ và màu tím của bằng lăng cũng sẽ tàn. Nhưng sắc màu ấy sẽ còn đọng mãi trong ký ức của những cô cậu học trò. Mùa thi đến, nỗi lo âu xen lẫn cảm giác lưu luyến thầy cô, bạn bè và mái trường thân yêu, cũng là lúc sắc tím bằng lăng giăng khắp phố phường. Khi trưởng thành, mới thấu, mới trân trọng và tiếc nuối những kỷ niệm, giây phút tím biếc thuở học trò. Dẫu biết cuộc gặp gỡ nào cũng sẽ phải chia tay, nhưng kí ức ấy chẳng thể nào rời xa. Nhìn lại mới thấy tuổi trẻ trôi đi quá đỗi vội vàng.
Hạ tím kia rồi tuổi mộng mơ
Qua thời đi học tiếc ngẩn ngơ
Cho tôi quay lại thời áo trắng
Tìm chút hương nồng hạ tím ơi.
Hạ tím chỉ khoe sắc trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng mang lại cho chúng ta khoảnh khắc an nhiên, mang đến cho đất trời một vẻ đẹp nhẹ nhàng, đầy chất thơ. Thậm chí, những người khó tính nhất cũng không đành lòng lơ đãng, hạ tím còn giúp chúng ta trong hoài niệm, trong dư vị trân quý tuổi học trò mơ mộng, hồn nhiên.
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!