Tháp Mường Và
Bút xưa vươn tới trời xanh,
Cha ông mình vẽ bức tranh non ngàn.
Vút cao khát vọng chứa chan,
Bao la ánh sáng, bình an bản làng.
Băng qua dòng chảy thời gian,
Heo may rát mặt, lạnh tràn buốt da
Gồng mình nắng gắt, mưa sa,
Đạn bom khói lửa can qua tháng ngày.
Tháp tô xanh biếc trời mây,
Hiên ngang dáng mẹ, bão lay chẳng rời
Một vùng biên ải xa xôi.
Điệu xòe đoàn kết xen lời lăm vông.
Cộng đồng Kinh, Thái, Lào, Mông.
Chung sức gìn giữ, chung lòng dựng xây.
Chân tháp bóng tỏa xanh cây
Muôn hoa khoe sắc sum vầy yêu thương.
Phạm Hiển (CTV)
Bạn còn 500/500 ký tự
Bạn vui lòng nhập từ 5 ký tự trở lên !!!